Chủ Nhật, 27 tháng 5, 2012

Dẫu là dối lừa









Trong cuộc đời người phụ nữ, điều khó tránh nhất là chữ TÌNH.

Trong một buổi sáng Hà Nội trong trẻo sau cơn mưa, tôi thức dậy, soi gương gỡ từng lọn tóc rối, ngắm nhìn gương mặt mệt mỏi sau nhiều đêm thức trắng; và nhìn sâu vào trái tim mình tự hỏi.. tôi đã từng thật lòng yêu ai chưa, khi mà tất cả những thứ tôi từng gọi là tình yêu ấy nay nhạt nhòa như chưa từng tồn tại .


Cuối cùng tôi cũng hiểu được rằng bình yên không phải là những tiếng cười, không phải những lúc ăn no ngủ say hay diện quần áo đẹp bước đi cùng một chàng trai bóng sáng trên phố. Mà chính là những ngày tháng có vẻ như nhạt nhẽo này, tôi thức thâu đêm xem một bộ phim dài tập, nằm dài trên giường trùm chăn ngủ đến quá trưa, không ăn đúng bữa, không tập thể dục giữ dáng, không chán chường khi nhìn gương mặt tiều tụy hay béo phì của mình trong gương.

Nhưng mỗi khi tôi nhận thấy mình tăng cân là tôi hiểu cuộc sống không thể thoải mái như thế nữa. Hằng ngày phải trèo lên bục tập với một quyết tâm to lớn: Chúng nó đẹp, mình phải đẹp hơn chúng nó . =))

Tất nhiên sắc đẹp trong cuộc đời này là chuyện phù du. Và không có thước đo nào chính xác. Muốn đứng bên một người đàn ông, không thể chỉ dựa vào nhan sắc . Nhưng vượt qua mức trung bình vẫn hơn.

Bộ phim mà tôi vừa xem khiến tôi có suy nghĩ rằng chưa có điều gì trong cuộc đời tôi đáng gọi là tình yêu cả. Tất cả, chỉ như những cuộc gặp, đến đi cho người ta cảm giác thêm trưởng thành mà thôi!

Nếu là tình yêu, tôi không thể nào nông cạn và ích kỉ như thế .
Nếu là tình yêu, tôi không thể nào dễ dàng buông bỏ như thế .

Và nếu là tình yêu, sao con người ta có thể mau chóng lãng quên nhau như vậy được. Vậy thì tình yêu của tôi ở đâu? Hay chính là ở nơi mà tôi không thể tìm thấy được.. vì bản thân chưa từng hết lòng hết dạ với một ai.

Tôi cứ bị ám ảnh mãi bởi lời của một anh bạn đã 45 tuổi nói với tôi rằng “vì em chưa từng yêu ai hết lòng nên em mới không thấy người ta đối với mình như vậy”. Tôi cứ tưởng rằng mình đã từng yêu đương cuồng nhiệt lắm, đến cuối cùng mới nhận ra mình đã biểu hiện thật tệ. Hóa ra tôi đối với người khác cũng phũ phàng và tệ bạc không kém mấy vai nữ phản trong phim là bao .


Ai chẳng biết bí quyết để giữ gìn một mối qua hệ là giữ lại một hai bí mật, là “gần mà như xa, kính nhau như khách”, là đuổi bắt nhau một đời… Nhưng nói đi cũng phải nói lại, dù là đến bên nhau theo cách nào thì tình cảm vẫn phải là thật . Một người đối với mình như thế nào, tự mình cảm nhận được, đâu cần người khác chỉ bảo ..

Ai chẳng biết là người ấy thích tôi, tán tôi, thậm chí là.. bẫy tôi. Nhưng tôi nhìn thấy sự chân thành trong ấy, tôi nhìn thấy niềm tin, tôi nhìn thấy gương mặt đầy xúc động, đôi mắt đẫm lệ nhưng miệng vẫn nhoẻn nụ cười của mình khi nghĩ về anh ấy.

Thế gian này rất rộng, cũng có rất nhiều người tốt.. nhưng không không phải lòng tốt nào cũng được chấp nhận .

Và dẫu lòng người khó đoán, dẫu là dối lừa.. em nhất định chấp nhận để anh lừa em cả đời . :)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét