Thứ Bảy, 12 tháng 5, 2012

Thương em mùa hoa tim vỡ

vỡ

hoa tim vo Thương em mùa hoa tim vỡ

 Thứ Sáu. Máu trong tim dạt dào nỗi nhớ xa xôi. Thương em áo trắng sân trường, thương em dáng lụa, thương bờ mi ngoan hiền con gái. Thương mùa hoa phương thắm, thương cao nguyên chiều mưa rơi. Nhưng cũng thương cả một mùa hoa tim vỡ trong quá khứ Thu buồn. Lả tả buông từng kỷ niệm trên mái tóc dài em yêu.

Thương em! thương những nỗi buồn từng đêm thao thức. Thương em thức trắng canh dài, mắt dõi về phương ấy, phụng thờ một nỗi nhớ trong tim. Thương em lắm! thương những trở trăn mang màu của nỗi đau vụng dại, thương niềm tin đặt nhầm nơi, thương những mong manh trong trắng của người. Và…
Tôi thương những nụ hoa tim vỡ trong ngày mưa lạnh. Chút heo may xưa ơi! em náu minh nơi mô rồi? Hay cũng giống như tôi khiêm tốn tìm vào tu luyện văn chương trên đỉnh Phù Vân ngày Hạ ướt. Thương em để ở trong tim, thương em chỉ biết hâm nóng những cái lạnh đang tràn qua em như mưa như bão.
Hết tháng Tư rồi. Hoa tim không còn nữa. Chỉ còn lại những dư âm xưa thôi. Chỉ còn lại tôi và em đi về phố nhỏ, ngắt từng đam mê khởi nguyên, ngắt từng cụm bông trắng tinh cài mái tóc cô dâu, hôn lên bờ môi buổi chiều mưa nhẹ.
Thương em áo trắng học trò, thương những ngây thơ còn trong đôi mắt biếc. Thương những cánh hoa ti gôn buồn bã, chẳng màng chi tới niềm vui. Thương những buổi chiều tàn về trên lối ấy, em lẻ loi con đường, mắt cứ dõi về phương nào tìm một bóng dáng xưa.
Thương em! mùa hoa tim vỡ những cánh buồn như tình em sầu năm tháng. Mỗi mùa hoa tim, tôi tìm về con phố nhỏ có hàng rào rực rỡ rụng từng nỗi buồn xa xăm. Những nỗi nhớ cũng rực rỡ như màu hoa ấy, sao làm người ta đau hoài em biết không?
Mùa nào thương loài hoa mùa đó. Nhưng thương nhất loài hoa em thường ép trong thơ. Con đường ngày cuối tháng Tư nắng nhỏ từng giọt rượu vang màu vàng lên lối phố. Nỗi buồn trong tim em là điều gì đó rất thật, như khởi nguyên của những bản giao hưởng về tình yêu.
Chia tay tháng Tư em buồn không? tôi thì rưng rưng đời lữ khách. Có một điều gì rất đơn sơ nhỏ giọt trong ly cafe bữa đó.
Thương em, thương em… mùa hoa tim vỡ…
Núi Bài Thơ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét